Sau khi bạn trai qua đời trong một tai nạn giao thông, Chen, 21 tuổi, sống tại tỉnh An Huy, miền đông nam Trung Quốc nhận làm công việc giao hàng. Cô hài lòng với mức thu nhập 8.000 nhân dân tệ (1.120 USD)/tháng), gấp đôi mức lương tối thiểu trong khu vực. Quan trọng hơn, Chen được phép mang theo con gái đi làm.
“Lúc con còn quá nhỏ, tôi địu con trước ngực hoặc sau lưng rồi chạy xe đạp điện đi giao hàng. Khi con cứng cáp hơn, tôi thường để con ở cửa hàng McDonald’s, nơi có các nhân viên tốt bụng giúp tôi trông con”. Chen cũng cho biết khi con gái bắt đầu đi học mẫu giáo từ năm nay, cô đưa con đến trường vào 8h hàng ngày và đón lúc 17h, đưa bé đến cửa hàng đồ ăn nhanh, để con ở đó cho đến khoảng 21h tới khi cô xong việc.
“Tôi vẫn còn trẻ, đối mặt với khó khăn ở tuổi này cũng không sao. Trong ngành chuyển phát nhanh ở Trung Quốc, nếu những người trẻ không leo cầu thang để giao hàng thì ai sẽ làm? Tôi không cảm thấy nhiều áp lực trong cuộc sống. Thông qua công việc này, tôi có thể kiếm đủ tiền nuôi con và tiết kiệm được một khoản. Thêm vào đó, tôi không dựa dẫm vào ai”, cô nói.
Ít người biết Chen đã phải trải qua những điều gì trước đây. Cô đến từ vùng nông thôn tỉnh Giang Tây, bỏ học năm 15 tuổi. Khi bạn trai cô qua đời năm 2019 vì một tai nạn đường bộ, cô con gái của cả hai mới sáu tháng tuổi. Lúc có con, hai người chưa thể đăng ký kết hôn bởi chưa đủ tuổi. Độ tuổi kết hôn hợp pháp đối với nam là 22 còn nữ là 20.
Khi mẹ bạn trai Chen nhận được khoản bồi thường sau cái chết của con, bà đã đuổi Chen và cháu gái ra khỏi nhà. Chen cho hay bà không quan tâm đến hai mẹ con cô bởi chỉ muốn có cháu trai để nối dõi. Sau khi tham khảo ý kiến luật sư, Chen đã từ bỏ việc đấu tranh đòi quyền lợi trong khoản bồi thường cho cái chết của bạn trai.
“Tôi không trách bà ấy. Bà ấy đã già và có một đứa con khác đang ở tuổi thiếu niên cần nuôi dưỡng. Sau tất cả, bà ấy đã mất đi một đứa con trai. Thi thoảng, bà cũng cho chúng tôi một số tiền”, Chen nói.
Chen cho hay cô không có kế hoạch hẹn hò hay kết hôn, chỉ muốn tập trung kiếm tiền nuôi con gái. Cô hy vọng có thể mua được một căn hộ nhỏ cho hai mẹ con. “Tôi cũng muốn mua một chiếc ôtô vì vào ngày mưa, con gái thường hỏi tôi tại sao những đứa trẻ khác có xe hơi đưa về nhà còn con bé thì không. Tôi đáp lại bé rằng mình đang làm việc chăm chỉ để kiếm tiền mua cho con bé một chiếc”, Chen nói.
Chen cũng chưa nói với con về sự ra đi của bố. Cô nói dối anh đang ở quê nhà Giang Tây. “Tôi không muốn con cảm thấy thua kém những người khác”, cô cho hay.
Ngoài ra, mẹ đơn thân không nhận bất kỳ sự giúp đỡ nào từ cộng đồng. Chen nói: “Tôi có thể tự kiếm tiền, tại sao lại cần người khác giúp đỡ? Nhiều người khác, ví dụ như người tàn tật, cần sự giúp đỡ hơn tôi”.
Ngày 21/9, sau khi chuyện đời của mình được biết đến trên mạng, Chen viết trên Weibo để cảm ơn sự động viên của người dùng internet. Cô viết: “Tôi chỉ có trình độ trung học cơ sở và tôi không thể viết được những từ hoa mỹ. Tôi tin chắc rằng tôi không thể trốn tránh hoặc bỏ cuộc khi gặp vấn đề. Tôi yêu con gái của mình và tôi sẽ không bao giờ từ bỏ con”.
Hằng Trần (Theo SCMP)
Nguồn: Ngoisao.net